Cuộc sống ngày nay với vô vàn áp lực và thử thách. Chúng ta bị cuốn vào những ước mơ, hoài bão, chúng ta chạy theo các giá trị vật chất mà quên rằng sức khỏe chính là tài sản giá trị nhất.
“Khi còn trẻ người ta dùng sức khỏe để kiếm tiền
Khi về già người ta lại dùng tiền để mua lại sức khỏe”
ĐỪNG CỐ KIẾM TIỀN CHỈ ĐỂ MUA “CHIẾC GIƯỜNG ĐẮT NHẤT THẾ GIỚI”
Quãng thời gian sung sức nhất chính là những ngày tháng tuổi trẻ. Thế nhưng so với cả quãng dài cuộc đời thì quãng dài tuổi trẻ chỉ chiếm 1/4 thôi. Tuổi trẻ ngắn thật, ngoảnh đi ngoảnh lại cũng chỉ bằng một cái chớp mắt.
Suốt một đời tranh đấu vì lợi ích bản thân, cố gắng vì tương lai. Công sức bỏ ra để phấn đấu vì một tương lai no đủ, không thua kém bè bạn, để gia đình được ngẩng cao mặt với họ hàng, làng xóm. Tuy nhiên chừng ấy thời gian đốt cháy năng lượng vào công việc, quay cuồng trong tiền tài sự nghiệp cũng là chừng ấy thời gian sức khỏe hao mòn, bị vắt kiệt như một chiếc giẻ lau bảng khô khốc, nhàu nát, xơ xác.
Thế nên, nhiều người cứ nghĩ rằng còn trẻ còn khỏe, phải tranh thủ tận dụng cái tuổi trẻ ấy để làm việc mà quên rằng 3/4 quãng thời gian sau, mình lại cần nhiều sức khỏe hơn cả để làm những việc lớn hơn. Phải công nhận rằng thành công luôn đi kèm sự đánh đổi, đánh đổi về thời gian, đánh đổi hạnh phúc và cái nguy hiểm nhất đó là đánh đổi về sức khỏe. Tuy nhiên, khi ta ở đỉnh vinh quang nhưng ta lại không có sức khỏe thì thành công đó cũng trở nên vô nghĩa. Ta dùng sức khỏe để kiếm thật nhiều tiền nhưng rồi khi tuổi trẻ đi qua, sức khỏe không còn, ta lại dùng số tiền kiếm được đi “mua” lại sức khỏe, nhưng chúng ta lại quên rằng, một khi sức khỏe đã mất thì không thể nào lấy lại được.
KHÔNG CÓ BỆNH CŨNG PHẢI GIỮ GÌN SỨC KHỎE.
Phòng bệnh còn hơn chữa bệnh. Bỏ ra 5 triệu đồng một lần đi khám bệnh tổng quát mỗi tháng còn hơn đi vay mượn 500 triệu để chữa ung thư giai đoạn cuối.
Không mệt cũng phải nghỉ ngơi, không khát cũng phải uống nước, bận mấy cũng phải rèn luyện. Đừng viện lý do phải làm vì đam mê, phải làm vì tương lai, phải làm vì “không tiền làm sao mai sống”. Hãy lấy sức khỏe làm ưu tiên hàng đầu.
Một chiếc xe giá 1 tỷ, hóa đơn có thể chứng minh.
Một bộ quần áo giá 1 triệu, tờ phiếu nhỏ có thể chứng minh.
Một căn nhà giá 3 tỷ, hợp đồng mua bán có thể chứng minh.
Nhưng rốt cuộc, một con người trị giá bao nhiêu tiền? Chỉ có sức khỏe mới có thể chứng minh được.
Nên nhớ, sức khỏe chính là bảo hiểm của bạn. Đừng mang máy tính ra tính rằng bạn đã tiêu bao nhiêu tiền cho sức khỏe. Trên đời này, bạn nhất định phải có một món tiền phải tiêu, hoặc là để chăm sóc sức khỏe trước, hoặc là để chữa trị bệnh tình về sau.
Lựa chọn món nào nằm ở quyền của bạn. Có sức khỏe gọi là tài sản, không có sức khỏe thì chỉ còn là di sản mà thôi.
Không coi trọng sức khỏe, dùng sức khỏe như dùng một con trâu để đi cày, đến một ngày sẽ phải ngỡ ngàng vì không biết phải tìm sức khỏe ở đâu. Hãy nhớ, một khi mất đi sức khỏe là mất tất cả. Sức khỏe mất đi, không giống như khi bát cơm hết lại đầy, cũng chẳng giống như cốc nước vơi lại tràn.
Những người khỏe mạnh thì có cả trăm ngàn ước mơ, người không có sức khỏe thì chỉ có một ước mơ duy nhất là sức khỏe. Có sức khỏe là có tất cả, sức khỏe quý hơn vàng. Thời hạn của cuộc đời tùy thuộc sức khỏe, còn sức khỏe thì do cách sống mỗi người quyết định.
CHIẾC GIƯỜNG ĐẮT NHẤT THẾ GIỚI CHÍNH LÀ CHIẾC GIƯỜNG BỆNH.
Phải công nhận một điều rằng, đầu tư vào sức khỏe chính là một trong số những món đầu tư có lợi nhất. Bỏ tiền, bỏ thời gian để tập thể dục, ăn uống ba bữa một ngày đầy đủ chất dinh dưỡng, ngủ đúng giấc, dậy đúng giờ; đồng thời, tránh xa những thói xấu hại sức khỏe.
Trên đời này có thể có người lái xe thay bạn, có thể có người kiếm tiền thay bạn, nhưng chẳng có ai tình nguyện mắc bệnh thay bạn đâu. Đồ mất rồi đều có thể tìm thấy lại song có một thứ mất đi là vĩnh viễn không còn tìm thấy, đó chính là sức khỏe.
Nếu có thời gian, hãy ở bên con cháu bạn thật nhiều, dành số tiền tích góp sắm xe để mua tặng đôi giày cho cha mẹ. Nắm giữ lấy những thứ hiện tại, yêu thương cơ thể của chính mình, chú ý rèn luyện sức khỏe, đừng khiến cuộc sống tương lai của chính mình sống trong vũng lầy của sự hối tiếc.
Hãy học cách quý trọng những năm tháng của còn tồn tại trên cõi đời này, ăn những thứ mình thích ăn, làm những việc bản thân muốn làm, xem những thứ bản thân mình muốn biết, tận hưởng giây phút hiện tại, để mỗi ngày trôi qua là mỗi một ngày đáng sống theo cách riêng của bạn.
Bạn có thể thuê ai đó làm người lái xe cho bạn, kiếm tiền cho bạn, nhưng bạn không thể có một người nào đó phải chịu bệnh tật thay cho bạn.
Vật chất bị mất có thể được tìm thấy. Nhưng có một điều mà không bao giờ có thể được tìm thấy khi nó bị mất – “CUỘC ĐỜI BẠN”.
Khi một người đi vào phòng mổ, anh sẽ nhận ra rằng có một cuốn sách mà anh ta vẫn chưa hoàn thành việc đọc – “CUỐN SÁCH sức khỏe mà CUỘC SỐNG ĐÃ BAN”.
-(St)-